Tha thứ không phải là lãng quên, mà là dám đối diện và ôm lấy nỗi đau còn sẹo

Khi ta tha thứ cho quá khứ, cho ai đó không phải là không quan tâm, thực ra là khi bạn thấy bạn ổn, hoặc bạn đang không ổn với nỗi đau đó. Tha thứ là khi phải biết họ đã làm sai gì với bạn? tha thứ cho người khác là THA  cho mình cho mình, mình ổn với mọi người, nhưng với chính mình mình mới ổn thực sự với mình ? Đã la nỗi đau thi sẽ có sẹo, sẹo thi sẽ mờ đi chứ không hết hẳn! Chữa lành là giai đoạn đương dài, chứ không phải hết hẳn vết đau, vệt sẹo đó mãi mãi.

Nhiều người nghĩ rằng:

“Tha thứ cho ai đó là để cho qua.”
Nhưng sự thật là: tha thứ không đơn thuần là không quan tâm.
Nó là một dạng lựa chọn có ý thức – khi bạn buộc phải nhìn lại nỗi đau, nhận ra người đó đã làm gì với mình, và cuối cùng chọn buông để không bị ràng buộc nữa.

🔍 Tha thứ là gì, và không phải là gì?

  • Tha thứ không phải là nói dối rằng bạn không bị tổn thương.

  • Tha thứ không phải là giả vờ mọi thứ ổn.

  • Tha thứ không phải là cố quên.

Tha thứ là sự công nhận:

“Tôi đã bị làm đau.”
“Tôi biết họ sai với tôi ở đâu.”
“Tôi không muốn để điều đó tiếp tục kiểm soát cảm xúc và quyết định của tôi nữa.”

Bạn ổn với mọi người – nhưng có khi bạn vẫn không ổn với chính mình.
Vì bạn đã đè nén cảm xúc, gồng mình để tha, mà không gọi tên được cái sai của người kia.

💥 Thực tế là: đã là nỗi đau thì sẽ có sẹo

Và sẹo… thì không bao giờ biến mất hoàn toàn.
Chúng chỉ mờ đi, theo năm tháng, theo hiểu biết – và theo cách bạn học cách sống cùng nó, mà không để nó ngấm vào máu mỗi ngày.

Chữa lành không phải là xóa sạch.
Chữa lành là học cách sống, thở, yêu – ngay cả khi trong tim bạn còn dấu vết.

🌿 Tổn thương gốc: Vì sao tha thứ lại khó đến vậy?

Bởi vì:

  • Bạn từng tin họ rất nhiều.

  • Bạn từng trao hết lòng.

  • Bạn từng nghĩ họ sẽ không làm mình tổn thương.

Và rồi, chính người đó – người bạn tin – phản bội, làm tổn thương, hoặc rời đi.
Nỗi đau đó không chỉ nằm ở hành vi, mà nằm ở cảm giác:

“Mình đã chọn sai người. Mình ngu ngốc. Mình không đáng yêu.”

Tha thứ trở nên khó, vì bạn đang giận bản thân – chứ không chỉ giận người kia.


🧠 Hiện thực khốc liệt: Con người rất hay... vô ơn

Và đây là phần bạn cần chấp nhận:

Bạn giúp họ hết lòng – họ quên bạn ngay khi có cơ hội tốt hơn.

→ Ví dụ: Bạn ở bên một người lúc họ thất nghiệp, nhưng khi họ ổn định, họ lại lạnh nhạt với bạn.

Bạn xin lỗi trước dù bạn không sai – nhưng họ vẫn dùng im lặng để trừng phạt.

→ Ví dụ: Bạn chủ động hàn gắn, nhưng họ dùng điều đó để chứng minh “bạn là người có lỗi”.

Bạn giữ lời hứa – họ nuốt lời.

→ Ví dụ: Bạn không kể chuyện của họ ra, còn họ thì kể sạch quá khứ bạn cho cả nhóm nghe.

Bạn từng tha thứ một lần – nhưng họ lặp lại.

→ Ví dụ: Một người bạn vay tiền, bạn tha thứ lần 1, nhưng lần 2 họ lại biến mất không liên lạc.

Bạn nâng đỡ, bạn sẻ chia, nhưng họ né tránh, họ từ chối đồng hành, cận kề.?

  • Tha thứ trong những trường hợp này không có nghĩa là bạn yếu.
  • Mà là bạn đủ mạnh để… không để họ tiếp tục làm bạn trở nên cay độc.

💡 Vậy: Tha thứ là vì ai?

  • Tha cho người khác – là vì bạn không muốn ôm thêm rác.
  • Tha cho mình – là vì bạn không muốn sống trong hối tiếc, tự trách, và lặp lại tổn thương.

Một người thực sự tha thứ là người:

  • Biết rõ người kia sai ở đâu
  • Nhận ra mình đã tổn thương thế nào
  • Và chọn rút kinh nghiệm, nhưng không đóng tim vĩnh viễn

💬 Tha thứ không phải là xóa sạch, mà là gỡ chốt bom khỏi trái tim mình

Đã là người sống thật, chắc chắn bạn từng đau.
Nhưng nếu bạn vẫn đang gồng mình để “ổn với quá khứ”, hãy thử dừng lại và hỏi:

  • Mình đã tha thứ thật chưa?

  • Mình đã ôm lấy mình trong lúc yếu nhất chưa?

  • Mình có đang “ổn với mọi người” nhưng “không ổn với chính mình”?

Bạn không cần vội tha thứ.
Nhưng nếu muốn sống trọn vẹn, hãy bắt đầu hành trình đó – từ sự thật.

Sự thật rằng: bạn đã từng tổn thương. Và bạn xứng đáng được chữa lành. Nhiêu lúc tha thứ là để quay về, nhưng nhiều lúc tha thứ để dễ buông tay


(*) Xem thêm

Bình luận
  • Đánh giá của bạn
Đã thêm vào giỏ hàng