Tập tha thứ cho mình?

Trong hành trình chữa lành, có bao giờ bạn tự hỏi: tha thứ cho người làm tổn thương mình quan trọng hơn, hay tha thứ cho chính mình mới là gốc rễ? Thật ra, cả hai đều cần, nhưng tha thứ cho bản thân lại là nền tảng. Khi không buông bỏ mặc cảm, bạn sẽ luôn kẹt trong quá khứ. Hãy cùng khám phá tại sao học cách tha thứ cho chính mình lại là món quà lớn nhất bạn có thể trao cho trái tim mình. Hiểu mình, hiểu người bạn sẽ đọc vị được cảm xúc bạn đang gặp phải.

Tập tha thứ cho mình quan trọng hơn hay tha thứ cho người đã làm tổn thương mình?

Có bao giờ bạn tự trách mình vì đã để ai đó bước vào đời, làm tổn thương và bỏ lại những vết sẹo khó lành? Có bao giờ bạn thấy giận chính mình nhiều hơn là giận người kia? Trong những hành trình đầy bóng tối đó, chúng ta thường quên mất rằng: tha thứ cho bản thân chính là bước đầu tiên để thật sự tự do.

Tha thứ cho người khác – con đường giải thoát khỏi hận thù

Tha thứ cho người từng làm tổn thương bạn giống như gỡ bỏ một hòn đá nặng trong tim. Khi bạn không tha thứ, bạn mang theo cơn giận và nỗi đau, ngày qua ngày như vết thương bị khơi lại. Họ có thể đã đi xa, đã không còn nhớ, nhưng trái tim bạn thì vẫn bị xiềng xích.

Tha thứ không phải để họ thoát tội, mà là để bạn thoát khổ. Đó là cách nói với chính mình: “Tôi không cho phép vết thương này định nghĩa cuộc đời tôi nữa.”

Tha thứ cho chính mình – bước đi khó khăn nhưng cần thiết hơn

Nhưng rồi, khi đã tha thứ cho người khác, tại sao trái tim vẫn còn chưa yên? Bởi còn một người bạn quên tha thứ: chính bạn.

Bạn có thể tự trách vì đã quá tin, quá yêu, quá mù quáng. Bạn thấy mình yếu đuối, ngốc nghếch, và giận chính bản thân nhiều hơn giận người kia. Cảm giác này âm ỉ và gặm nhấm, khiến bạn không thể ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Tha thứ cho bản thân nghĩa là thừa nhận rằng: “Ngày đó tôi đã làm hết sức trong khả năng và nhận thức của mình. Tôi đã đi qua nó để học. Tôi không hoàn hảo, nhưng tôi xứng đáng được yêu thương lại từ chính tôi.”

Tại sao tha thứ cho bản thân lại quan trọng hơn?

  • Không ai có thể sống mãi với sự dằn vặt. Nếu bạn không tha thứ cho mình, bạn sẽ sống với một bản án vô hình suốt đời.

  • Tha thứ cho mình mới là chữa lành tận gốc. Tha thứ cho người khác giải phóng mối quan hệ, còn tha thứ cho mình mới giải phóng chính bạn.

  • Đó là nền tảng để yêu thương trở lại. Một trái tim chưa tha thứ cho chính mình sẽ luôn sợ hãi yêu thương, vì còn mang mặc cảm.

Làm thế nào để bắt đầu tha thứ cho mình?

  1. Thừa nhận lỗi lầm – không chối bỏ, không phủ nhận, chỉ cần chấp nhận rằng điều đó đã xảy ra.

  2. Học từ nó – nếu bài học khiến bạn mạnh mẽ hơn, nó không còn vô nghĩa.

  3. Viết một lá thư cho bản thân – nói với chính mình những lời yêu thương mà bạn từng mong nghe từ người khác.

  4. Thực hành lòng trắc ẩn – hãy xem mình như một người bạn thân cần được ôm ấp, thay vì một “bị cáo” phải trừng phạt.

Tha thứ cho người khác giúp trái tim bạn nhẹ đi, nhưng tha thứ cho chính mình mới là chìa khóa để bạn đứng dậy, tiếp tục bước trên hành trình đời với một trái tim trọn vẹn.

Nếu bạn đang băn khoăn nên tha thứ cho ai trước, hãy bắt đầu từ chính bạn. Bởi khi bạn thật sự tha thứ và yêu thương mình, bạn mới có đủ sức mạnh để tha thứ cho bất kỳ ai khác.


(*) Xem thêm

Bình luận
  • Đánh giá của bạn
Đã thêm vào giỏ hàng