Nguyện cho người có những nhân duyên đẹp trong đời.

Nguyện cho người có những nhân duyên đẹp trong đời là lời nhắn dịu dàng dành cho người từng ở lại trong tim ta một đoạn. Khi tình yêu không còn, buông tay không còn là oán trách – mà là lời chúc lành cho hành trình trưởng thành của người cũ, và cho chính ta – người đã yêu một cách trọn vẹn. Đừng tùy tiện cho duyên, hãy tạo duyên cho chính mình, và khi có tương phùng hãy giữ được cho mình duyên đó.

Nguyện cho người có những nhân duyên đẹp trong đời

Có những mối tình không đi đến đâu,
nhưng đi rất sâu.

Có những người không còn bên ta,
nhưng ở lại rất lâu – trong một ánh nhìn, một kỷ niệm thoáng qua, một mùi hương chạm nhẹ.
Không ồn ào. Không vật vã.
Chỉ là một nỗi nhớ âm ỉ, không cần lý do.

Em đã từng yêu bằng cả trái tim,
và vì yêu như thế,
nỗi nhớ không dễ dàng mà tan biến.
Nó không ập tới như một cơn giông,
mà ở lại như một làn sương – thỉnh thoảng phủ mờ lòng em, khi ngồi một mình, khi nghe một bản nhạc, khi không làm gì cả.

Không còn mong anh quay lại.
Cũng không cần phải nhắc tên nhau thêm lần nào nữa.
Chỉ là, nỗi nhớ vẫn có chỗ đứng riêng – không ai thay được.


Anh có thể không biết,
nhưng em vẫn lặng lẽ nguyện một điều cho anh –
bằng tất cả những thương đã gom góp từ đoạn tình ấy:

Nguyện cho người có những nhân duyên đẹp trong đời.
Gặp được người yêu anh như em từng yêu.
Nhưng lần này, anh sẽ biết cách giữ.
Giữ lấy chính mình, trước khi giữ ai khác.


Em không gửi lời này để đòi lại gì cả.
Không phải để trách, càng không để gợi lại.
Chỉ là, em muốn trả về cho vũ trụ một thứ gì đó đã từng là thật.

 


Có thể anh từng yếu đuối,
từng không đủ trưởng thành để biết yêu là gắn bó, là rõ ràng, là có mặt trọn vẹn.
Nhưng em tin, rồi sẽ có một ngày anh học được điều đó –
không còn trốn tránh, không còn lặng im,
không còn để người khác một mình níu giữ điều anh chưa từng xác định.


Tình yêu đã qua, có thể không còn,
nhưng nỗi nhớ không oán trách – là phần đẹp nhất em giữ lại.

Không cần anh đọc.
Không cần anh hiểu.
Chỉ cần em biết: em từng yêu đúng với tim mình.
Và giờ – em đang buông bằng sự bình yên, không còn day dứt.


Tương phùng hay tương ngộ, vốn không chỉ do duyên,
mà còn do năng lực giữ lấy nhau.
Và nếu không giữ được,
hãy biết nói lời cảm ơn – để người kia được bước tiếp không hối tiếc.


(*) Xem thêm

Bình luận
  • Đánh giá của bạn
Đã thêm vào giỏ hàng